CHIẾC LÁ CUỐI ĐÔNG Kính dâng lên giác linh Đại Đức Thích Thiện Chí. Một chiếc lá lìa cành rơi rụng xuống Một người đi xa mãi chẳng trở về Trái tim đó thôi từ đây ngừng đập Gởi lại đời những hoài bão dỡ dang. Đông chưa tàn sao đã vội ly tan Để […]
CHIẾC LÁ CUỐI ĐÔNG
Kính dâng lên giác linh Đại Đức Thích Thiện Chí.
Một chiếc lá lìa cành rơi rụng xuống
Một người đi xa mãi chẳng trở về
Trái tim đó thôi từ đây ngừng đập
Gởi lại đời những hoài bão dỡ dang.
Đông chưa tàn sao đã vội ly tan
Để cái lạnh phủ đầy lên khắp chốn
Mùa xuân này niềm vui không trọn vẹn
Viện Chuyên Tu thêm xa vắng một người
Cuộc đời đúng là vô thường bất chợt
Không lựa ngày, chẳng chọn tháng cùng năm
Vô thường đến luôn bất ngờ chóng vánh
Chẳng kịp cho Thầy nói tiếng giã từ nhau
Nhiều chiếc lá vàng, nâu vẫn còn nơi đó
Ngơ ngẩng nhìn theo chiếc lá xanh rơi.
Những ánh mắt ngỡ ngàng trong tiếc nuối
Tiếng sụt sùi đâu đó xé tâm can.
Nam Mô A Đi Đà Phật
Nam Mô hương cúng dường Bồ Tát Ma Ha Tát
Phật tử Viên Như
NÉN HƯƠNG TIỄN THẦY
(Kính bái giác linh Thầy Thiện Chí)
Thầy ơi trong khói hương bay
Con không về kịp tiễn Thầy ra đi
Nghe tin Thầy mất bàng hoàng
Thầy về cõi tịnh thênh thang nhẹ nhàng
Vô thường cơn lốc oái ăm
Nhịp cầu sinh tử ngàn năm đôi bờ
Chuyên Tu vắng bóng Thầy rồi
Còn chăng kỷ niệm bồi hồi chúng con
Nhớ huân tu vẫn gặp Thầy
Thầy cười khi thấy chắp tay con chào
Ngày Lộc An bỗng tịch liêu
Vắng Thầy cảnh cũng tiêu điều xót xa
Biết rằng vạn sự vô thường
Thân như chiếc bóng cõi hồng huyễn hư
Con xin đốt nén tâm hương
Lễ biệt giác linh Thầy hướng Chân Như…
Phật tử Diệu Tường
(An Giang)